Tâm sự của một bác sĩ tâm lý về việc chữa bệnh phụ khoa cho bệnh nhân bị lạm dụng tình dục

Tôi là một bác sĩ tâm lý, tôi sẽ dùng tên giả ở bài viết này và không nêu tên bệnh nhân  của tôi vì lý do nghề nghiệp tôi không muốn thông qua câu chuyện để quảng cáo cho mình và tôi cũng không muốn thông qua câu chuyện mọi người sẽ nhận ra tôi từ đó nhận ra được bệnh nhân của tôi là ai, đó là lương tâm nghề nghiệp.

Tâm sự con gái

(Hình ảnh mang tính minh hoạ)

Thời gian trước tôi có nhận tư vấn tâm lý cho một trường hợp một cô bé gái gần 14 tuổi,  côbé bị xâm hại tình dục, khi được phát hiện ra cô bé đã bị trầm cảm nặng và có dấu hiệu muốn tự sát, nhà cô bé rất nghèo, bố mất sớm, hai mẹ con ở cùng nhau trong một xóm nghèo ở ngoại ô, trường hợp này do một hội thiện nguyện nhờ tôi. Khi gặp cháu tôi thực sự thương cảm và đồng cảm vì bản thân tôi ngày bé cũng bị tên hàng xóm lạm dụng một lần không thành nên tôi nguyện sẽ hết sức để đưa bé về quay về với cuộc sống ngày thường.Hàng ngày mẹ cô bé đi làm ở công ty may có hôm tăng ca nửa đêm mới về, hầu như bé ở nhà một mình nên bị tên hàng xóm lợi dụng.Tôi sẽ không kể chi tiết quá trình tôi trị liệu tâm lý cho cô bé thoát khỏi được bóng ma tâm lý để trở lại cuộc sống bình thường, nhưng có lẽ mãi mãi đó là một vết sẹo mà tự cô bé phải tự vượt quá. Ở đây tôi sẽ kể chi tiết hơn về việc điều trị một bệnh khác mà có lẽ một bác sĩ tâm lý như tôi chưa bao giờ nghĩ đến, đó chính là điều trị bệnh phụ khoa cho cô bé.

Là một bác sĩ tâm lý nên tôi rất chú ý đến từng hành vi của bệnh nhân, tôi thấy bệnh nhân nhí của mình thường xuyên ngọ ngoạy khi ngồi lâu, khi không có ai quan sát lại lấm la lấm lét lấy tay ngãi vùng kín, thường xuyên có hành vi cọ sát vào vùng kín, lúc đầu tôi nghĩ đó là bệnh do cô bé bị xâm hại nên có phản xạ thích đụng chạm vào vùng kín, tôi đã lên phác đồ điều trị để loại bỏ hành vi không tốt này. Tôi đã áp dụng rất nhiều phương pháp, xin tư vấn từ các bác sĩ ở nước ngoài nhưng không hiệu quả, hành vi này của cô bé có vẻ còn tăng lên không hề giảm. Lúc đó tôi đã lục tung tất cả các sách vở, tham gia xin lý kiến trên nhiều diễn đàn uy tín về bệnh tậm lý mà chẳng giải quyết được vấn đề. Cho đến một hôm tình cờ cô bạn đồng nghiệp kêu cứ bị ngứa vùng kín xin nghỉ đi khám phụ khoa tôi mới nghĩ ra hay là bé bị bệnh phụ khoa?

Mẹ bé trình độ học vấn không cao, lại phải kiếm tiền để nuôi sống hai mẹ con nên chị ấy trăm sự nhờ tôi giúp, tôi thu xếp một bác sĩ phụ khoa để khám cho bé, thật trái ngược với chẩn đoán từ trước của tôi, bé cực kỳ hoảng loạn khi bác sĩ khám vùng kín, hoá ra sau khi bị xâm hại bé bị ảm ảnh về việc đó nên khi bác sĩ khám bé thực sự hoảng sợ, chúng tôi phải rất vất vả vừa thuyết phục vừa cưỡng bức cô bé mới khám được, bác sĩ kết luận cô bé viêm âm đạo rất nặng. Kẻ gây án đã bị đi tù rồi, nhưng khổ một cái là do bé còn nhỏ đã bị gã đó khống chế quan hệ nhiều lần bị đe doạ nên không dám nói, cơ thể còn nhỏ, bộ phận sinh dục chưa hoàn thiện mà bị xâm hại thô bạo, hơn nữa những nơi mà bé bị xâm hại thường bẩn thỉu, cô bé cũng chưa biết ý thức vệ sinh, cứ như vâỵ bệnh ngày càng nặng. Bác sĩ cho thuốc uống và thuốc đặt, uống thì còn dễ chứ đặt thuốc cô bé không chịu đặt, hàng ngày y tá phải người giữ chân tay, người đặt thuốc, mỗi lần như vậy cô bé sợ hãi đến phát điên lên, phải nói rằng những việc xảy ra trong quá khứ đã là một ám ảnh quá lớn, thân là một bác sĩ tâm lý tôi chưa giải quyết được thì riêng việc chữa bệnh phụ khoa đã làm cho bệnh ngày càng nặng. Có một vấn đề xảy ra là cơ thể cô bé rất suy kiệt sợ hãi và mệt mỏi, việc dùng thuốc kháng sinh làm cho cô bé càng yếu hơn, thường xuyên rối loạn tiêu hoá, trong khi đó bệnh chỉ đỡ rồi ngừng thuốc một thời gian ngắn lại bị lại như vậy, cứ như thế nếu cô bé thoát khỏi ám ảnh tâm lý thì còn có thể sống bình thường, lớn lên có thể làm mẹ được nữa không, với quyết tâm chữa trị cho cô bé, tôi quan sát nếu với tình hình chữa trị như thế này không ổn, bệnh tâm lý ngày càng nặng, bệnh nhân rất hoảng sợ mỗi lần đến bệnh viện, mà bệnh phụ khoa lại không có tiến triển, có lẽ tôi phải tìm một hướng khác.

Vô tình một hôm tìm hiểu về bệnh viêm nhiễm phụ khoa, tôi đọc được bài thuốc Phụ Khang tán của Trung tâm Thừa kế và Ứng dụng đông y Việt Nam, tôi chú ý ở điểm là dùng thuốc không phải đặt, không xâm lấn, thuốc hỗ trợ tăng sức đề kháng, toàn  những vấn đề tôi cần phải giải quyết, tôi bỏ một buổi tìm hiểu trên mạng về bài thuốc này và quyết định đưa bệnh nhân của tôi tới khám.

Khi tôi đưa cháu đến Trung tâm khám thì số bệnh nhân đang chờ khám khá đông, khi tôi đăng ký với cô lễ tân khám phụ khoa cho cô bé, rất nhiều ánh mắt ngạc nhiên có, săm soi có nhìn chúng tôi, nghe được tiếng xì xào của mọi người về việc khám phụ  khoa của bệnh nhân nhỏ tuổi, mặc dù tôi đã khai không đúng tên và khai tăng tuổi, tôi đang bối rối vì chắc còn phải chờ lâu và sợ lúc chờ cô bé sẽ phải nghe những lời bàn tán không hay của mọi người thì cô lễ tân đã rất nhanh ý nhã nhặn hỏi tôi có muốn đưa cháu vào phòng họp nhỏ của công ty để chờ không, trong đó có máy tính cháu sẽ đỡ chán hơn khi chờ. Thực sự chỉ một hành động nhỏ nhưng tinh ý của nhân viên ở đây đã làm cho tôi, một bác sĩ tâm lý hay để ý như tôi cảm thấy ấm áp và hài lòng.

Chúng tôi đã phải chờ gần 2 tiếng đồng hồ mới tới lượt mình khám, khi đi vào khám tôi đóng vai người cô đưa cháu đi khám và cũng không nó nguyên nhân tại sao cháu lại bị như vậy, bác sĩ ở đây là một cô khá đứng tuổi, cô nhẹ nhàng bảo chúng tôi ngồi, xin phép cháu đưa tay ra cho cô bắt mạch, vì cháu đã có một ám ảnh không tốt đối với những bác sĩ mặc áo blu nên khi vừa bắt mạch bác sĩ đã dừng lại nói với tôi, cháu quá căng thẳng, mạnh nhanh quá, nên để cháu trấn tĩnh lại, sau đó bác nói chuyện với hai chúng tôi, đặc biệt là khơi gợi câu chuyện với cháu, lúc đầu cháu từ chối giao tiếp với bác sĩ, sau đó bác sĩ từ từ gợi mở những đề tài khác nhau, kéo cháu vào câu chuyện, khi thấy cháu đã cởi mở, bác sĩ mới nói cho bác xem tay của cháu một chút, lúc đó bác sĩ mới bắt mạch thành công, sau khi bắt mạch xong bác sĩ nói cho cháu sang phòng họp ngồi đọc báo để trao đổi riêng với tôi. Khi chỉ còn tôi với bác sĩ, bác sĩ nói với tôi cháu có vấn đề về tâm lý, và tình trạng bệnh của cháu không ổn chút nào, các chứng năng lục phủ ngũ tạng không tốt, huyết mạch ứ trệ, lúc đó tôi đưa các kết quả tây y cho bác sĩ tham khảo. Tôi cũng nói nguyên nhân cháu bé bị bệnh này, bác sĩ nói toàn bộ thông tin về cháu bé và quá trình điều trị Trung tâm sẽ giữ kín không tiết lộ để tránh cho cháu gặp phải những đàm tiếu không hay. Sau gần 1 tiếng đồng hồ nghe bác sĩ tư vấn về trường hợp của cháu và hướng điều trị, các vấn đề cần lưu ý trong quá trình điều trị. Sau khi tư vấn kỹ càng cho tôi xong, bác sĩ gặp lại cháu bé, động viên khuyến khích cháu điều trị, trong toàn bộ cuộc nói chuyện tôi nhìn thấy ánh mắt ấm áp thông cảm động viên của bác sĩ giành cho cháu và tôi cũng thấy cháu lắng nghe, mắt cháu tập trung không có tia hoảng loạn nữa. Chưa biết có khỏi hay không nhưng tôi chắc một điều là cháu sẽ phối hợp điều trị hơn so với khi dùng thuốc tây.

Thời gian đầu, tôi sắc thuốc giúp cô bé hàng ngày đến điều trị tâm lý tôi nhắc bé uống thuốc, còn thuốc ngâm rửa tôi hướng dẫn mẹ của bé đun và giúp bé rửa hàng ngày, tôi có gọi điện cho mẹ của bé để kiểm tra việc ngâm rửa, tháng đầu tiên do bé chưa đỡ nhiều, mẹ bé lại bận nên có lúc bảo tôi hay dừng lại, nhưng rất lạ là bé kiên quyết dùng tiếp, bé nói bà (bác sĩ đông y) bảo cần kiên trì bé sẽ khỏi, bé sẽ không còn khó chịu nữa. Hết thuốc tôi chưa kịp đưa cháu đi thì bé nhắc tôi đưa đi, lần này bé nói bé có tiền mọi người cho nên sẽ tự trả tiền thuốc, tôi ngạc nhiên và nhận thấy gần đây tiến triển tâm lý của cháu rất tốt, ngoài ra tôi cũng thấy sức khoẻ của cháu tốt hơn, cháu đã có da có thịt hơn, mẹ cháu cũng nói đêm cháu ngủ ngon ít giật mình hoảng sợ. Khi đi khám lại bác sĩ và bé trao đổi với nhau cởi mở hơn, mặc dù vẫn còn hơi sợ nhưng bé tự giác nói tình trạng và cảm nhận của mình về bệnh, bác sĩ động viên khuyến khích, hướng dẫn bé rất cụ thể. Lần này về cháu nói với tôi để cháu tự sắc thuốc, không làm phiền tôi nữa, tôi thấy rất mừng vì những biến đổi tích cực này, cứ  như vậy cô cháu tôi  đã kiên trì điều trị trong vòng 3 tháng, khi tôi hỏi cháu nói không có cảm giác ngứa nữa, tôi thăm dò muốn đưa cháu đi khám tây y một lần nữa, không ngờ cháu đồng ý. Khi đến bệnh viện, mặc dù còn sợ sệt  nhưng không cần phải giữ nữa, cháu tự nguyện để bác sĩ khám. Khi cần kết quả tôi mừng rơi nước mắt, cháu đã khỏi bệnh, những tổn thương ở cổ tử cung và âm đạođã khỏi, bác sĩ nói trong tương lai cháu có thể mang thai bình thường.

Cầm kết quả trong tay tôi muốn gọi điện ngay cho  bác sĩ đông y điều trị cho bé, nhưng bé muốn đến để cảm ơn trực tiếp, hai cô cháu đến nơi chờ một lúc lâu mới gặp được bác sĩ chỉ để nói một câu cảm ơn.

Cầm cờ cảm ơn

(Hình ảnh mang tính minh hoạ)

Đến giờ cháu bé mà tôi điều trị đang học năm thứ nhất đại học, cháu coi tôi như người mẹ thứ hai của mình, cháu cũng nói cháu biết ơn bác sĩ và trung tâm thừa kế rất nhiều vì ngoài chữa khỏi bệnh cho cháu, cho cháu lại cơ hội được làm mẹ trong tương lai, các bác sĩ và nhân viên ở đây còn cho cháu sự tôn trọng và sự  tự tin trong cuộc sống. Là một bác sĩ tâm lý, ngoài việc thuốc của Trung tâm rất hiệu quả, tôi còn thực sự đánh giá cao về đạo đức nghề nghiệp và sự tận tâm với bệnh nhân của đội ngũ bác sĩ nhân viên ở đây. Với những người làm bác sĩ như chúng tôi, tôi thực sự rất vui khi các đồng nghiệp của mình giữ được cái tâm với nghề như vậy.

Phương Lan

Có thể bạn quan tâm:

Theo dõi tác giả

Bình luận (28)

  1. Nguyễn Thị Hà Phương says:

    Một câu chuyện cảm động quá, cô bé này rất may mắn khi gặp được bác sĩ tâm lý và bác sĩ phụ khoa có tâm, còn rất nhiều cô bé khác cũng bị lạm dụng rồi không bao giờ có được cuộc sống bình thường nữa, các em ấy đã rất bất hạnh rồi, mong các em ấy gặp được những người như các bác sĩ ở trong bài viết

  2. Hương Trà says:

    Tôi đọc câu chuyện mà khóc luôn đấy, thương cô bé quá, thằng khốn lạm dụng cô bé phải đi tù mọt gông, thôi cũng may cô bé có thể quay lại cuộc sống bình thường là mừng lắm rồi

  3. Nguyễn Trọng Minh says:

    Đọc xong câu chuyện chỉ có thể phát biểu một câu “thầy thuốc đúng như mẹ hiền”

  4. Trần Hương Thuỷ says:

    Mong rằng trên đời này có nhiều bác sĩ có tâm như bác sĩ tâm lý và bác sĩ của Trung tâm thừa kế và ứng dụng đông y ở trên

  5. Trương Anh Phương says:

    Cho em hỏi Trung tâm thừa kế và ứng dụng đông y địa chỉ ở đâu nhỉ, em cũng đang tìm nơi chữa bệnh phụ khoa

    1. Đinh Thủy says:

      trung tâm có 3 địa chỉ nhé bạn, bạn có thể tham khảo thông tin này, mình copy từ trang web của trung tâm đó: http://www.dongyvietnam.org/
      Tại Hà Nội – Cơ sở 1: Tầng 3, số 91 Nguyễn Xiển, P. Hạ Đình, Thanh Xuân, Hà Nội
      Điện thoại: (024) 710 99 828 – 0963 638 285
      Tại Hà Nội – Cơ sở 2: 123 Hoàng Ngân, P. Nhân Chính, Q. Thanh Xuân, Hà Nội
      Điện thoại: (024) 710 92 668 – 0989 913 935
      Tại HCM: 48B Đặng Dung, P. Tân Định, Quận 1, TP. Hồ Chí Minh
      Điện thoại: (028) 710 99 828 – 0964 129 962

  6. Bích Thuỷ says:

    Đọc xong mà em khóc luôn đấy, thường bé quá, còn nhỏ như vậy mà đã bất hạnh quá, thôi cũng may cuối cùng ông trời cũng thương cho bé gặp được những người tốt, tương lai bé còn được làm mẹ là mừng lắm rồi, rất mừng là có những bác sĩ có tâm như vậy, chứ không thì cuộc đời các cô bé bị lạm dụng như vậy chấm hết còn gì, thằng khốn đó đi tù nhưng nếu không được chữa trị tâm lý, chữa bệnh thì những cô bé đó sẽ sống tiếp thế nào

  7. Hoàng Hà Giang says:

    Một câu chuyện rất cảm động, cảm ơn các bác sĩ đã giúp bé có thể tự tin mà sống tiếp

  8. Minh Anh 84 says:

    Đúng là em đã từng đi khám ở Trung tâm Thừa kế và Ứng dụng đông y, trung tâm này lớn và uy tín lắm, bác sĩ giàu kinh nghiệm mà rất nhiệt tình nhẹ nhàng

    1. Dương Vỹ says:

      bạn ơi cho mình hỏi là bạn tới đó khám bệnh gì vậy? có dùng thuốc điều trị không? và nếu có thì bây giừo đã khởi chưa? mình cũng đang muốn tìm hiểu thông tin về trung tâm, cảm ơn bạn trước nhé

  9. Anh Hải says:

    May quá bé toàn gặp những người tốt, chứ không thì cuộc đời của bé quá khốn nạn rồi, nhà thì nghèo, thiếu sự quan tâm của cha, mẹ thì vất vả, may mà gặp được các bác sĩ có tâm

  10. Lại Thuý Lan says:

    Em cũng đang tìm thông tin về nơi khám bệnh phụ khoa vô tình đọc được bài này, chưa biết hiệu quả như thế nào nhưng bác sĩ có tâm như vậy là em tin tưởng rồi

    1. Phạm Xuân says:

      trên mạng có nhiều bài viết nói về trung tâm này lắm đấy bạn ạ, các bệnh nhân đến chữa đều phản hồi rất tốt tiện đây mình vừa đọc được bài này, chia sẻ cho bạn cũng tham khảo thông tin này http://www.tapchithegioiphunu.com/tai-sao-trung-tam-phu-khoa-dong-y-lai-nhan-duoc-su-tin-tuong-cua-rat-nhieu-chi-em-phu-nu.html

  11. Phương Hà says:

    Bài thuốc chữa phụ khoa ở trong bài trên có phải là thuốc Phụ Khang tán không ạ, tôi cũng đang tìm hiểu bài thuốc này thấy nhiều người khen lắm ạ

    1. Lại Thu Trang says:

      đúng là bài thuốc phụ khang tán của trung tâm thừa kế và ứng dụng đông y đấy bạn ạ, mình đã từng dùng rồi, trước bị viêm âm đạo do nấm candida, dùng thuốc ở đây hơn 3 tháng thì bệnh khỏi, triệu chứng hoàn toàn hết, đến giờ cũng đã hơn năm rồi, bệnh không có dấu hiệu tái phát, trước quyết định chữa bằng thuốc này cũng là vì thấy nhiều chị em khen thuốc dùng tốt 😀

      1. Trang Kimchi says:

        Cho em hỏi thuốc này là thuốc dạng như thế nào? chỉ uống thôi ạ? có kiểu thuốc đặt như thuốc tây bình thường không ạ?

      2. Lại Thu Trang says:

        thuốc có dạng uống và dạng ngâm rửa nhé em, không có thuốc đặt đâu, thuốc này dùng hàng ngay nha

    2. Trang Kimchi says:

      thuốc này ngoài chữa viêm âm đạo ra thì có chữa được viêm lộ tuyến không thế chị? mẹ em bị viêm lộ tuyến một thời gian rồi, em thấy mẹ đi việc c khám với mua thuốc nhiều lắm, mỗi lần đi là hết tiền triệu, nhưng mà cứ dùng hết thuốc một thời gian là lại thấy đi tiếp, em đang tìm hiểu về thuốc điều trị bệnh thì đọc được bài viết này và comment của các chị nên muốn hỏi rõ hơn

      1. Lại Thu Trang says:

        Theo như những thông tin chị biết thì bài thuốc này có chữa được bệnh viêm lộ tuyến nhé, em nên đưa mẹ tới trực tiếp trung tâm để được bác sĩ khám và đưa ra liệu trình điều trị phù hợp, còn chị thấy rất nhiều người tới đây khám đều đã khỏi bệnh, chúc em và mẹ sức khỏe nhé

      2. Lại Thu Trang says:

        mẹ em hay ra viện c thì chắc là nhà e ở Hà Nội rồi đúng không? trung tâm này có địa chỉ ở số 91 Nguyễn Xiển, Thanh Xuân, Hà Nội đấy em, à mà ở trên tầng 3 nhé, đến thì gửi xe ở tầng 1 rồi đi thang máy lên cho tiện

  12. Bùi Hồng SIm says:

    MAY quá, chúc mừng em đã khỏi bệnh, hy vọng rằng nhiều người mắc bệnh cũng sẽ biết đc đến trung tâm và đc chữa khỏi bệnh,

  13. Huyền Trang says:

    có ai xem phim Hope của Hà Quốc về trường hợp em bé bị xâm hại tình dục chưa? mình vừa xem vừa khóc, rồi lại đọc được bài này nữa, thương các em quá, đã tổn thương về tinh thần rồi lại còn mang bệnh tật vào người nữa 🙁

  14. Băng Lê says:

    người lớn bị bệnh phụ khoa đã thấy khổ lắm rồi, bây giờ trẻ con mới 14 tuổi như thế mà em bị vậy thấy thương quá mọi người ạ, thật may vì có bác sĩ và trung tâm giúp chữa trị

  15. Linh Linh says:

    mình người lớn, quan hệ mà không để ý chút là xong cũng bị đau rát, khó chịu, huống chi là đứa nhỏ, coi như là tổn thương hoàn toàn luôn ấy, vốn dĩ vùng kín là bộ phận nhạy cảm rồi, cũng may là em gặp được bác sĩ có tâm, gặp được thuốc tốt, chứ không là coi như hỏng cả một đời người rồi

    1. Xuka Phạm says:

      em quan hệ xong mà thấy vùng kín bị đau rát, kéo dài đến cả ngày thứ hai, bụng dưới thì đau âm ỉ thì liệu có phải em mắc bệnh gì rồi không chị???

      1. Linh Linh says:

        cái này thì chị chịu em ạ, một là quan hệ thô bạo quá, hai là em có vấn đề ở vùng kín, cho chắc ăn thì nên đi khám, gặp bác sĩ, người ta có chuyên môn thì vẫn tốt hơn, mà đi khám phụ khoa thì nhớ là không được ngại mà giấu bệnh đâu 😀

      2. Xuka Phạm says:

        nhưng mà em ngại lắm, đi khám cứ thấy sao sao ấy, không đi khám mà mua thuốc về thì có được không chị?

      3. Linh Linh says:

        cái này thì là sai lầm to đùng luôn này, thứ nhất có bệnh hoặc có dấu hiệu bệnh thì phải đi khám, không được ngại với giấu bệnh, thứ hai là không được phép tự ý mua thuốc điều trị, cái này chỉ khiến cho bệnh thêm nặng hơn thôi, cái gì cũng phải có quá trình, chữa bệnh cũng thế.

Comments are closed.